Bài ca Dòng sông tri thức (Trường Đại Học Sư Phạm – Đại Học Đà Nẵng 1976 – 2025)

Nửa thế kỷ – một dòng sông tri thức chảy bền bỉ 

Khởi nguồn từ những viên gạch đầu tiên  

Trên đất Đà Nẵng thời hậu chiến 

Dòng sông ấy đã chảy qua bao mùa phượng đỏ, chở bao thế hệ thầy – trò 

Mang ánh sáng gieo khắp miền Trung – Tây Nguyên cùng cả nước 

Vươn tới biển lớn của tri thức – hội nhập – sáng tạo. 

​Hôm nay, trong khúc nhạc vang vọng của thời đại 

Chúng ta cùng cất lên Bài Ca Dòng Sông Tri Thức 

Để tri ân – tự hào – tiếp nối hành trình vươn xa. 

Khúc I – Dòng Sông Tri Thức  

​Từ miền đất Đà Nẵng 

Sau chiến thắng mùa xuân 1975 

Vào buổi bình minh mùa thu êm dịu 

Vang tiếng bước chân những người gieo hạt 

Vượt qua đổ nát 

Dựng nên một mái trường 

Nét phấn đầu tiên lung linh trên bảng đen. 

​Đất nước hòa bình ngời trên trang giấy đầu tiên 

Dòng chữ đã đơm hoa trên vùng cát trắng 

Giữa phố biển lộng gió 

Những hạt giống tri thức gieo vào hồn tuổi trẻ 

Nuôi bằng tâm huyết của thế hệ tiên phong. 

Từng viên gạch xây trường — nhịp tim dâng hiến 

Từng trang giáo án — gói lời yêu thương thầm lặng 

Những người thầy, người cô đầu tiên 

Thắp sáng một vùng đất sau cơn biến động 

Gian khó hoá thành ngọn lửa cháy sáng trong tim. 

​Từ đó, một Dòng Sông Tri Thức khởi nguồn 

Chảy qua nửa thế kỷ 

Chở mùa phượng đỏ 

Mang tiếng ve ngân 

Chở những mùa thanh xuân căng đầy như cánh buồm đón gió 

Mang theo tấm lòng sư phạm tinh khôi tựa ánh ban mai đầu hạ. 

​Đà Nẵng – nơi biển hát, gió mặn từ khơi xa 

Đón từng chuyến đò trí tuệ cập bến bình minh 

Trường Sư Phạm – như người mẹ hiền kiên nhẫn 

Nuôi những mầm xanh thành rừng tri thức giữa miền Trung. 

Khúc II – Những người gieo chữ 

​Họ đến với mái trường từ buổi đầu gian khó 

Không mang hào quang, chỉ giữ bảng đen – phấn trắng 

Chỉ có trái tim nồng cháy như ngọn lửa hồng 

Thắp sáng những căn phòng trống trải. 

​Những người thầy, người cô ấy 

Như cánh chim đầu đàn bay ngược gió 

Gieo từng hạt chữ lên mảnh đất còn hoang vu 

Chắt từng dòng mực, gói từng trang vở 

Dạy học trò không chỉ kiến thức mà cả cách làm người. 

​Từ bàn tay gieo hạt, mùa hoa đầu tiên nở rộ 

Giọng nói vang đều qua những mùa đổi thay 

Họ vác giáo án trên vai như người mang lửa 

Vượt gian khổ, vượt cả những khoảng cách niềm tin 

Giữ vững ngọn đèn tri thức giữa miền Trung gió cát. 

​Có người tóc bạc khi trường vừa tròn tuổi trẻ 

Có người ra đi lặng lẽ, để lại những thế hệ nối dài 

Tên tuổi họ không khắc vào bia đá 

Mà in trong ánh mắt bao thế hệ học trò 

Những đôi mắt sáng như ban mai đầu tiên. 

​Họ đã gieo, chẳng mong ngày gặt 

Đã thắp sáng, không hề giữ ngọn đèn riêng 

Chính họ – bằng trái tim kiên định 

Đã biến ngôi trường thành mái nhà Sư Phạm thân yêu 

Nơi trí tuệ và tình người giao hòa như sóng vỗ bờ xanh. 

Trên bục giảng hôm nay 

Người thầy không chỉ mang phấn trắng – bảng đen 

Mà còn mang cả những dòng tri thức không biên giới 

Lướt qua màn hình, chạm tới từng tâm hồn sinh viên.  

Họ đi giữa thời đại dữ liệu và AI 

Nhưng trái tim vẫn đập cùng nhịp phấn trắng năm xưa 

Bàn tay nâng niu từng mơ ước 

Ánh mắt kiên định giữa bão công nghệ vũ vần.  

Có người lặng lẽ viết giáo án điện tử khi đêm về 

Có người dìu dắt sinh viên trên hành trình nghiên cứu 

Có người đứng giữa lớp học số 

Biến những con số lạnh lùng thành bài học ấm áp tình người. 

Người thầy hôm nay — như cây cầu nối hai bờ 

Một bên là truyền thống nửa thế kỷ 

Một bên là chân trời rộng mở của kỷ nguyên số 

Họ học không ngừng, đổi mới không ngơi 

Giữ cho dòng sông tri thức chảy mãi.  

Dẫu bụi phấn đã nhường chỗ cho ánh màn hình điên tử 

Dẫu tiếng ve xưa hòa cùng tiếng chuông trực tuyến 

Nhưng bản lĩnh sư phạm vẫn sáng ngời trong từng ánh mắt 

Họ chính là nhịp tim bền bỉ 

Giữ cho ngọn lửa nghề không bao giờ phôi phai.  

Cô giáo sư phạm thướt tha áo dài  

Bước giữa giảng đường như dải lụa bay trong gió mới 

Ngón tay chạm màn hình, điều khiển AI — bộ não thứ hai của mình 

Dẫn dắt lớp học vượt qua biên giới không gian và thời gian. 

Tà áo như nắng sớm ban mai ngân lên bài ca truyền thống 

Công nghệ hiện đại hoà cùng nhịp thở quê hương 

Từ đôi mắt sáng, ý tưởng tuôn chảy như suối tri thức 

Giúp học trò ngày sau đứng vai những người khổng lồ 

Đem ánh sáng đi muôn nơi. 

Khúc III – Những thế hệ học trò 

​Từ những năm tháng gian khó đầu tiên 

Những lứa học trò bước qua cổng trường 

Bằng đôi chân thanh xuân và ánh mắt trong ngần 

Trên vai họ – chiếc ba lô đơn sơ 

Trong tim họ – giấc mơ về nghề gieo chữ. 

​Sân trường phượng đỏ – mùa hè rực cháy 

Tiếng ve ngân như khúc hát tiễn đưa… và đón chào 

Bảng đen phấn trắng – khung trời mộng mơ 

Giảng đường như trang sách mở 

Cho tuổi trẻ viết vào đó những dòng nhiệt huyết đầu đời. 

​Những buổi học tinh mơ 

Tiếng xe đạp vội vàng 

Ký túc xá thức khuya cùng ánh đèn 

Đêm mưa miền Trung lạnh cắt thịt 

Vẫn có tiếng đàn vang bên cửa sổ 

Gọi bạn bè tụ họp, sưởi ấm lòng người xa xứ. 

​Tình bạn nảy mầm trong giờ thực tập 

Tình yêu thầm thì dưới hàng phượng vỹ 

Ước mơ làm thầy, làm cô lặng lẽ lớn lên 

Giữa mùa thi, giờ tập giảng, ngày hội trường rộn rã. 

​Và những bước chân thanh xuân năm ấy 

Đã rời mái trường như cánh chim khát vọng 

Mang nhiệt tình đi gieo chữ khắp non sông 

​Nửa thế kỷ trôi qua, bao lớp người đã đi qua cổng trường 

Như những dòng sông đổ ra biển lớn tri thức. 

Dẫu đi đâu, trong sâu thẳm vẫn vang lên 

Tiếng chuông trường xưa, tiếng ve mùa hạ 

Bóng dáng mái trường vẫn hiện về trong những giấc mơ. 

Thế hệ hôm nay lớn lên cùng thời đại 

Bước ra từ giảng đường với ánh nhìn rộng mở 

Mang theo tri thức và khát vọng bay xa 

Máy tính, bảng thông minh, lớp học số, AI và những công nghệ mới… 

Nhưng trái tim vẫn rực sáng tình yêu nghề gieo hạt.  

Giữa thành phố trẻ, các em căng tràn sức sống 

Ý tưởng tuôn trào như sóng triều dâng 

Kết nối năm châu, học cùng thế giới 

Mỗi gương mặt sinh viên là một vì sao 

Thắp sáng bầu trời tri thức Việt. 

Khúc IV – Khúc trưởng thành – Vươn mình ra biển lớn 

​Nửa thế kỷ như con sóng dài 

Đưa mái trường từ bến nhỏ 

Ra giữa biển lớn của tri thức và thời đại 

​Giảng đường nay sáng rực ánh đèn hiện đại 

Hòa giọng nói cùng chuyên gia ngoại quốc 

Công nghệ, phương pháp mới lên ngôi. 

 hững bước chân trẻ nối tiếp nhau 

Bay cao hơn cha ông từng mơ ước 

​Từ mái trường giữa thành phố biển 

Trí tuệ tỏa khắp miền Trung – Tây Nguyên, vươn xa khắp cả nước 

Giáo viên, nhà khoa học, chuyên gia… 

Từ nơi đây ra đi, mang theo dấu ấn sư phạm 

Xây trường lớp, vun đắp những thế hệ tương lai. 

​Phòng thí nghiệm rực lửa đam mê 

Những công trình khoa học góp phần định hình giáo dục nước nhà 

Hội thảo quốc tế, đề tài nghiên cứu 

Như cánh buồm căng gió trên con tàu đại học đổi mới. 

​Thành phố lớn lên — trường cũng lớn lên 

Cầu Rồng vươn mình — tri thức cũng vươn xa 

Nhịp thời đại cuồn cuộn như sóng 

Mái trường vững chãi như mỏ neo của niềm tin 

Dẫn dắt những chuyến tàu tri thức ra khơi 

​Giữa kỷ nguyên số, trường mang tầm vóc mới 

Không chỉ đào tạo người thầy – mà còn kiến tạo công dân sáng tạo 

Không chỉ giữ bản sắc – mà còn hòa mình vào nhịp hội nhập toàn cầu 

Từ mái trường Sư Phạm – Đại Học Đà Nẵng 

Những cánh chim trí tuệ tung bay, nối trời quê với chân trời thế giới. 

Khúc V – Khúc tri ân và tương lai  

​Nửa thế kỷ qua như bản giao hưởng dài 

Mỗi nốt nhạc là một thế hệ thầy cô và học trò 

Viết nên bằng mồ hôi, trí tuệ và tình yêu không vụ lợi 

​Hôm nay, giữa âm vang thời đại 

Trường nghiêng mình tri ân những người đặt viên gạch đầu tiên 

​Tri ân thầy cô tóc bạc phơ 

Những người thắp lửa trong gian khó 

Để hôm nay ánh sáng ấy rực rỡ muôn nơi.  

​Tri ân học trò mang danh sư phạm đi xa 

Mà vẫn giữ lời thầy dạy 

Như hạt giống lành gieo khắp non sông 

​Tri ân những bàn tay âm thầm lặng lẽ 

Những người không đứng trên bục giảng 

Nhưng đã giữ cho mái trường vững vàng tiến lên. 

​Từ truyền thống ấy, hôm nay 

Ngôi trường nửa thế kỷ khang trang trong lòng thành phố 

Mắt nhìn ra biển lớn, tim đập theo nhịp thời đại 

Một tầm nhìn mới mở ra phía trước 

Trở thành trung tâm trí tuệ giữa lòng miền Trung. 

Ngọn đuốc sư phạm rực sáng cho kỷ nguyên đổi mới 

​Thế hệ hôm nay nối tiếp thế hệ hôm qua 

Như dòng sông nối liền những khúc quanh tìm về biển 

Trường tiếp tục gieo những mùa chữ mới 

Thắp những ngọn đèn tri thức không bao giờ tắt. 

Khi tròn một trăm năm — khúc ca hôm nay sẽ thành huyền thoại 

Mái trường vẫn đứng đó, biểu tượng trí tuệ và lòng nhân ái 

Trên bầu trời Đà Nẵng, ngọn lửa sư phạm lung linh 

Soi sáng những chặng đường tương lai.  

​Từ dòng sông Tri Thức hôm nay 

Ngọn lửa mãi nối dài ánh sáng 

Dưới mái trường Sư Phạm Đà Nẵng thân yêu 

Tri thức, lòng nhân ái và khát vọng sẽ mãi ngân vang! 

 15/10/2025 

Tác giả: Nguyễn Thị Xuân Đào